Bé Hằng Nhân Trạch - 1969
BÉ HẰNG NHÂN -TRẠCH
Bé Hằng đó - đang cùng các bé
Đuổi Vòng theo khóm cỏ mặt trời
Trên bãi biển - dấu chân em bé bỏng
Lẽ ra không còn nửa trên đời…
Bà con đã đón em
Từ trong tay mẹ đã chết
Bên xác cha em chưa được ba ngày
Tóc cấy xẹm, bồng lên còn đỏ hỏn
Phút quân thù tan tác đường bay !...
Tôi đã gặp trong bảo tàng Nhân- trạch
Mảnh -áo nâu nhỏ xíu của em
Mảnh áo cũ nguyên đường khâu của mẹ
Đến bạc rồi vết máu vẫn còn in…
Và thế này - hôm nay trên bãi biển
Tôi gặp em cùng các trẻ đang đùa
Em bá lấy cổ tôi - cười trong mắt
Như người thân đã gặp tự bao giờ...
Tôi bỗng hỏi - Bọ đâu? Em chỉ
Vàng lưới tơ lấp lánh dăng phơi
Phía bên kia tấm lưng trần rám nắng
Đồng chí dân quân quay lại, mỉm cười…
Và tôi hỏi - Mạ đâu ? Em chỉ
Vạt áo đen vừa thoáng đi qua
Một o gái tóc bay trùm mũi súng
Bóng xa rồi vẫn thoảng một mùi hoa...
Tôi siết chặt vai em bên khóm cỏ
Trước mặt trời chói lọi yêu thương
Tôi siết chặt trong tay cả những gì hơn thế
Tiếng cười các bé chạy giòn tan…
Nhân Trạch, 1969 (Trích từ cinet.gov.vn)
|