Học trò xứ biển
Nhà em quay mặt về phía biển
Bốn mùa nghe sóng kể chuyện khơi
Chào đời chưa biết em đã tiễn
Ba đi từ ấy mãi chân trời.
Lần đầu đến lớp em ngượng lắm
Mười bốn mười lăm mới vở lòng
Lén nhìn lên bảng em tự hỏi
Học có khó như biển không?
Thầx bảo học trò người xứ biển
Lười học mê bủa lưới giăng câu
Mới đến thầy cô thầy đâu hiểu
Thầy có biết không mùa biển động
Thuyền neo trên bến,lưới buồn thiu
Xứ biển quê em nằm nge sóng
Cuồn cuộn thốc lên sóng lại chiều
Vượt chặng đường xa em đến lớp
Mấy mùa gió chướng nước phèn trơ
Thầy biết chắc thầy không nỡ trách
Muối biển đắm sâu vở học trò.
Sóng vọng về
Những con sóng lan tràn trên bãi cát
Đã ru bao giấc ngủ tuổi thơ tôi
Ngày tôi ra đi...
Sóng dưới chân tàu tiễn biệt
Khi tôi trở về...
Sóng dang tay ôm lấy cười reo
Tâm hồn tôi thấm đẫm vị mặn
Của biển quê hương mà tôi mãi mang theo.
Sóng nhớ
Sóng quê hương chợt dồn về nỗi nhớ
Sóng vỗ bờ sóng nhớ đến ai?
Bầu trời kia hay là bóng nắng
Sóng nhớ tràn về nỗi nhớ vô biên.